NHF Confessions #01 – Chuyện nhân viên

Công ty đang có đợt tuyển nhân sự cho vị trí marketing. Sau một thời gian sàng lọc danh sách và phỏng vấn các ứng viên, mình đã xác định được những nhân sự phù hợp nhất cho công việc này. Tuy nhiên hôm qua có 1 em kế toán văn phòng gọi xin việc và xin được phỏng vấn. Số mình là cứ vào phút cuối mới gặp được cao nhân vì thế mình đồng ý cái rụp. Qua trao đổi về chính sách công ty, có lẽ vì phòng nhân sự xây dựng chính sách rất rõ ràng, năng lực như nào thì mức lương tương ứng, em gái nghe xong cũng thấy ok và hẹn 8h sáng chủ nhật qua văn phòng trao đổi.

Ngày chủ nhật dậy sớm, lọ mọ phi xe lên văn phòng ngồi đợi, dù là 1 người quản lý hay 1 người công nhân, đã thiện chí vào NHF là mình luôn cầu thị vì ai trong công ty cũng đều quan trọng cả.

Ngồi đến 8h vẫn chưa thấy người công nhân hôm qua hẹn đến, mình nghĩ thôi thì thông cảm, người Việt nói chung chứ không riêng gì công nhân ít tôn trọng thời gian hẹn, pha thêm chuyên chè trong cái se se lạnh của gió lạnh đầu mùa, thời gian chờ đợi nó cũng ngắn đi chút. 9h sáng chẳng thấy đâu, mình bốc máy gọi cho người kia:

– Alo, sáng em hẹn anh 8h mà 9h rồi không thấy đến?
– À sáng em bận quá, định gọi lại báo anh mà quên 
– Ừ thế thì bao giờ có thể sang được? 
– Em cũng chưa biết, để khi nào sang được em gọi trước

Mình “Ừ” rồi cúp máy để khỏi phải chửi thề.

Note vào sổ tay:
– Thời gian cao su, lươn khươn
– Ý thức, thái độ kém
Sau này có cơ hội mình sẽ lấy tư liệu này chém gió viết sách nói về “Nhân viên và những thói hư tật xấu”, còn không thì giữ làm kỷ niệm.